Thư cho bố
Các thành viên rất thoải mái khi ở quê nhà.
Nhưng bố anh ấy mất vì bạo bệnh vài tháng trước Tết. Giấc mơ đoàn tụ ngày Tết của em tan tành, em đã giữ anh đợi bao lâu nay không ai biết. Sau tang lễ của cha, tôi trở về Mỹ mà lòng rối bời. Năm đó, mẹ và các chị tôi đã trải qua một lễ hội mùa xuân lạnh lẽo và vô vị nhất trong cuộc đời tôi. Bố thân yêu, đặc sản lễ hội mùa xuân xưa của chúng ta được làm bằng những nguyên liệu phù hợp. Phần gia vị do chính tay mẹ chăm chút, nhưng chúng tôi muốn thêm hai món nữa là miếng thịt ba chỉ giòn thơm và tình cha, sẽ mãi đọng lại trên đầu lưỡi. Ở nhà, Tết không có cha, không mẹ nấu Bánh chưng, không ai nấu giò chả, món đặc sản Tết của chúng tôi đã mai một từ ngày mất của cha.
Bố mất rồi, Tết thân yêu dành cho gia đình nhỏ của chúng ta ở Mỹ, việc này rất quan trọng, vì bận quá nên hai vợ chồng này sẽ phải nghỉ Tết một ngày, để cả nhà được Tái ngộ ngày đầu năm. Các con đã đi học, tôi cũng xin nghỉ để dành thời gian cho bố mẹ.
Mình tập gói giò thủ và làm giò chả để mang lại không khí Tết cổ truyền cho cả nhà như ngày xưa. . Làm cho chị gái tôi, con tôi và gia đình nhỏ của tôi tham gia hội chợ xuân được tổ chức tại cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ mà sao tôi luôn cảm thấy bối rối. Tôi như hồi còn bé ở Việt Nam cùng bố mẹ mua sắm, trang hoàng nhà cửa nhưng sao Tết không có trong gia đình nhỏ của tôi. Có phải vì ngày Tết tôi không có bố hay không còn bố mẹ, chị em ở quê nên Tết của tôi thật khô khan và cô đơn?
Lễ hội mùa xuân là dịp sum họp, quây quần bên gia đình. Tôi sinh ra và lớn lên. Nếu bạn không đón Tết ở quê hương Việt Nam cùng gia đình thì bạn sẽ không bao giờ có một cái Tết thật đúng không? Dù đã quá muộn nhưng ước mơ đoàn tụ vẫn canh cánh trong tôi.
Ở nơi xa, mong các bạn đã đọc thư của tôi và cầu nguyện phù hộ cho tôi và các chị, để gia đình tôi được đoàn tụ trong năm mới.
Tôi mến bạn. Con gái nhỏ của bố .—— Thụy Vũ